Review chuyến du lịch 3 ngày 2 đêm tại Ninh Bình Tam Cốc – Bích Động, Tràng An – Bái Đình, Cố đô Hoa Lư của cô nàng FA tuổi ngựa yêu thích chủ nghĩa xê dịch.
Toàn cảnh bến thuyền tại Tràng An nơi thu hút khách du lịch (Nguồn ảnh: Internet) |
Ngày… tháng… năm
Trời tháng 5 đã nóng nực như đổ lửa, mồ hôi cứ túa ra như tắm, chẳng thiết tha tập trung làm việc gì. Chỉ muốn đi đâu đó cho khuây khỏa, không phải đi một nơi quá xa, quá đắt đỏ, xa hoa, chỉ cần được xách balo lên và đi để ngắm cảnh non nước mây trời.
Nghĩ là như vậy nên tôi đã lên kế hoạch làm 1 tour Hà Nội – Ninh Bình. Vì biết chắc cái tính yêu thích chủ nghĩa xê dịch của mình muốn là làm. Chỉ có tuổi trẻ chưa vướng bận chồng con thì mới được đi bất kể đâu mình muốn thôi.
Cô nàng tuổi ngựa yêu thích du lịch bụi (Nguồn ảnh: Internet) |
Kế hoạch gạ gẫm tìm bạn đồng hành cho chuyến đi 3 ngày 2 đêm của tôi bị thất bại thảm hại vì không có đứa bạn chí cốt nào chịu đi cùng. Thôi vì tuổi trẻ ham khám phá tôi quyết định chiến đấu 1 mình tại một nơi xa lạ. Nghe nói mùa hè vào độ cuối tháng 5 lúa bắt đầu trổ bông đẹp lắm. Đi để trải nghiệm vậy là hành trình bắt đầu.
Để cho mấy đứa bạn thật sự sáng mắt ra khi đã nỡ bơ tôi để tôi đi du lịch bụi một mình. Tôi cầm theo con máy ảnh cùi bắp đi đến đâu thấy cảnh nào đẹp thì chụp lấy chụp để check in liên tục trên face book. Để cho chúng nó thèm rỏ rãi vì đã bỏ lỡ một chuyến đi hay ho.
Cái máu nổi loạn trong người tăng lên vù vù và nghĩ đến cái bộ mặt tiếc nuối của chúng nó là tôi lại thấy sướng; bắt tay ngay tìm hiểu trên mạng về các điểm đến tuyệt nhất ở Ninh Bình rồi bắt đầu lăn xả cho chuyến đi của một đứa cô độc tuổi ngựa, 27 tuổi chưa người yêu.
Ngày… tháng… năm
Ngày thứ nhất tìm về cội nguồn Cố đô Hoa Lư
Vác balo đỏ to sụ đeo trên vai kèm thêm cái máy ảnh cùi cùi bắt xe. Ra đến bến xe Giáp Bát leo ngay xe Hà Nội – Ninh Bình. Vì vào sớm mua vé đàng hoàng ngồi đợi chừng 15-20 phút xe mới xuất bến nên tôi thoải mái chọn chỗ ngồi. Mất có 70k tiền vé chẳng nhiều nhạn gì cho cam. Đi chơi với tụi nó uống cốc matcha thêm hướng dương gặm nhấm chém gió thì cũng từng ấy tiền rồi.
Bắt xe khách Hà Nội – Ninh Bình tại bến xe Giáp Bát (Nguồn ảnh: Internet) |
Xe lăn bánh là cảm xúc tôi khi đó cũng bắt đầu hỗn độn cảm thấy hoang mang, lo lắng thêm chút hồi hộp không biết có gặp sự cố gì không. Tâm hồn lại treo ngược lên mây ngồi mơ mộng nghĩ viển vông biết đâu lại vớ được anh chàng cũng máu đi du lịch một mình biết đâu lại thành đôi. Haizzzz cám cảnh tơ tưởng đời không như mơ.
Chọn chỗ ngồi trên xe lý tưởng cạnh cửa sổ ngắm cảnh thoải mái nhưng lại phải ngồi cạnh anh chàng bốc mùi thuốc lá mồm nói chuyện ngọng líu ngọng lô tôi chẳng buồn tiếp chuyện.
Đến hơn 11h tôi đã có mặt ở Ninh Bình phi ngay vào nhà nghỉ Thành Đạt trên đường Trần Hưng Đạo cất đồ gọn gàng xong xuôi. Quyết tâm đánh chén đặc sản Ninh Bình và làm tròn đạo lý “có thực mới vực được đạo”. Hỏi cô chủ nhà nghỉ tìm ngay quán cơm cháy dê núi ăn cho sướng miệng. Với phương châm đi đến đâu chén đặc sản đến đấy thì món cơm cháy không thể nào bỏ qua được.
Công nhận đúng là đặc sản bình thường ăn cơm cháy đóng túi không đã thấy ngon rồi chứ chưa nói đến các thứ khác. Ở đây ăn cơm cháy có thêm nước sốt để chấm ngon không thể tả. Hỏi thì chỉ biết nước sốt đấy có tim cật lợn xào với rau hành tây, cà rốt, cà chua, nấm rơm. Ăn no phè phỡn đi về nhà nghỉ đánh 1 giấc ngon lành chiều lại đi tiếp.
Cơm cháy món ngon không nên bỏ qua khi đến Ninh Bình du lịch (Nguồn ảnh: Internet) |
Tập xác định chiều thuê xe máy nhà nghỉ đi lượn lờ phố phường và đến điểm du lịch đầu tiên chính là Cố đô Hoa Lư. Sở dĩ tôi chọn địa điểm này bởi vì có nửa ngày đi chơi Tam Cốc – Bích Động, Bái Đình Tràng An thì không bõ.
Cố đô Hoa Lư là kinh đô của nhà nước phong kiến tập quyền đầu tiên của Việt Nam, hiện còn nhiều di tích cung điện đền chùa lăng mộ, đền Đinh, Tiền Lê và khởi đầu nhà Lý. Khu di tích Hoa Lư còn có một số ngôi chùa đẹp như: Chùa Ngân Xuyên gần chân núi Mã Yên, Chùa Nhất Trụ. Hàng năm Hoa Lư thu hút rất nhiều du khách đến dâng hương ngắm cảnh.
Hình ảnh về Ngọ Môn Quan Hoa Lư nhuốm bụi thời gian (Nguồn ảnh: Internet) |
Trên lý thuyết tôi thu lượm được là như vậy đến nơi tôi không khỏi ngỡ ngàng khi được chứng kiến các di tích đã tồn tại theo năm tháng hơn 1000 năm tuổi. Tuy nó đã không giữ được toàn vẹn di tích thời cha ông xây dựng. Nhưng nó đã nhuốm màu thời gian, nhuốm bụi lịch sử. Các mảng tường đá thấm đẫm rêu xanh và vết bụi của dòng chảy thời gian.
Đi dạo quanh quần thể Cố đô thực ra nó không chiếm quá nhiều thời gian, nếu đi du lịch theo đoàn chỉ ào ào 1-2 tiếng là đã thăm xong xuôi. Nhưng tôi không có việc gì phải vội cả, đã quyết đi du lịch còn có phong cảnh nên thơ, một nơi yên tĩnh thì việc gì phải xấp ngửa vội vàng để di chuyển sang điểm du lịch khác.
Lăng Đinh Tiên Hoàng Hoa Lư (Nguồn ảnh: Internet) |
Dành trọn cả chiều cho Cố đô Hoa Lư tìm hiểu biết hơn về các công trình kiến kiến trúc và cả những đường nét chạm trổ hoa văn qua từng thời kỳ trị vì của các đời Vua. Cuộc sống là cả kho tàng vô tận chỉ đi có nửa ngảy mà thấy quá nhỏ bé trước kho tàng tri thức.
Lang thang giơ máy chụp đủ hình về làm kho ảnh sau này lôi ra ngắm đã từng được đặt chân đến đây. Thỉnh thoảng ngồi ngây ngô cười khì kể chuyện cho con cháu. Biết đâu đấy chẳng có gì được dự liệu trước mà theo đúng đường kẻ vạch sẵn cả.
Một Cố đô Hoa Lư cổ kính (Nguồn ảnh: Internet) |
Trời mùa hè cứ nóng bức mãi phải đến hơn 6h mặt trời mới chịu khuất bóng lúc đấy cũng là lúc tôi tạm biệt Cố đô để về nghỉ ngơi.
Một ngày thu lượm mớ kiến thức được ngắm cảnh đền chùa thế là đã quá đủ rồi. Ăn uống lên face tíu tít trò chuyện và chìm vào giấc ngủ.
Ngày… tháng… năm
Ngày thứ 2 quần thế danh thắng Tràng An – Bái Đính
Ngày thứ nhất trôi đi êm ái nhẹ nhàng, ngày thứ 2 tôi chọn bộ đồ khá bụi bặm nhưng cực kỳ kín đáo phù hợp với đi lễ chùa. Rút kinh nghiệm trong chuyến đi chùa Ba Vàng – Quảng Ninh khi mặc váy trên đầu gối vãn cảnh chùa tôi đã bị Ni cô ở chùa gọi ngay đến một góc căn dặn, dạy bảo “Đi chùa nên mặc quần áo kín đáo, gọn gàng không được mặc váy. Nếu có mặc quần thì cũng phải đến và qua đầu gối, tuyệt đối không mặc áo sát nách, áo dây, áo phải có tay. Nếu con mặc như này đi lễ chùa cẩn thận kẻo bị trách phạt và tạo nghiệp chướng gây quả báo về sau”. Nghe xong bủn rủn hết chân tay chẳng thiết tha vãn cảnh, thôi đành lỡ hẹn dịp khác lên chùa vậy.
Quần thể ngôi chùa Bái Đính (Nguồn ảnh: Internet) |
Buổi sáng tôi đi đến chùa Bái Đính đầu tiên và sử dụng phương tiện di chuyển xe máy đây là phương tiện hữu hiệu nhất tôi quyết định đi cho cả hành trình.
Có lẽ do chưa quen đường vừa đi vừa hỏi và đi cũng để vãn cảnh nên 15km từ thành phố đến Bái Đính mà tôi đi mất 45 phút. Đi mới biết sự hoành tráng của ngôi chùa toàn nhất này. Chùa có quy mô lớn nhất Việt Nam giữ nhiều kỳ lục được xác định như: Đại hồng chuông lớn nhất Việt Nam, pho tượng Phật Thích ca cao và nặng nhất Việt Nam, ngôi chùa có bộ tượng Tam Thế lớn nhất, Ngôi chùa có giếng lớn nhất, nhiều tượng La hán bằng đá lớn nhất Việt Nam.
May tôi đi giày mặc quần áo nên di chuyển hơi bị chất và nhanh luôn, chứ nhìn mấy chị em khệ nệ, lênh khênh trên đôi giày cao gót mà phát ngại lên được. Khu Bái Đính mà những ai muốn đi hết thì mất nguyên ngày và đi thì mỏi cẳng luôn 80ha cơ mà rộng kinh hoàng. Nên tôi cũng chỉ có lựa vài nơi nổi bật mà mọi người hay đến để đi thôi.
Bức tượng phật tại chùa Bái Đính (Nguồn ảnh: Internet) |
Chính ra ở đây còn có núi và hang động nhiều nhũ đá đẹp. Ở ngoài trời nắng như đổ lửa nhưng khi vào trong hang lại mát lành giống kiểu vào một thế giới khác.
Qủa này về up face mấy đứa bạn cứ gọi là lác mắt. Điện thoại thì cùi không tự sướng được, máy ảnh cũng gọi là cùi nên chủ yếu là chụp ảnh phong cảnh. Tính ra mà có đứa bạn đi cùng thì tôi cũng đã bon chen cái mặt gái ế vào khuôn hình. Nhờ người ta chụp ảnh cho mãi thì cũng ngại. Nên mỗi điểm chỉ cố gắng lấp ló khuôn mặt ở nơi đẹp nhất thôi.
Chỉ dành cho Bái Đính nguyên buổi sáng sau đó ra nhà hàng ăn uống chiều đi Tràng An. Kể ra thì giữa trời nắng này mà ngồi thuyền vài tiếng thì cũng có phần ái ngại. Để đi trên thuyền nhỏ lướt băng băng trên dòng nước và ngắm cảnh bốn bề thiên nhiên hùng vĩ và mây nước vờn nhau thì cũng đáng.
Đi thuyền ngắm cảnh trên sông (Nguồn ảnh: Internet) |
Vì là đi một mình nên tôi không thể độc chiếm con thuyền nhỏ nên đành lê vác nhìn thấy đoàn nào 3-5 người xin đi ké thuyền. Công nhận thời buổi này đi đâu cũng phải có đôi có cặp cho nó vui. Quay xuống nhìn lại mình lúc nào thấy đơn chiếc lả tả. Mấy người tầm trung trung thì đi theo đoàn cả rồi, chẳng xin ké được.
Cuối cùng chốt hạ đi ké được với 2 cặp nhìn tôi đúng kiểu kỳ đà cản mũi luôn. Nhưng thây kệ miễn sao được đi thuyền theo sông ngắm cảnh là được rồi. Nhờ đó tôi chủ yếu trò chuyện với cô chèo thuyền nên thu lượm được ối thứ tại Tràng An.
Nguồn ảnh: Internet |
Được ví như “Hạ Long trên cạn” khi tôi đi đang ở thời điểm lúa trổ bông nên thơm mùi lúa non của lúa, của dòng nước xa hơn là những ngọn núi bao bọc càng khiến cho khung cảnh thêm lung linh. Chỉ khoảng hơn tháng nữa cánh đồng lúa sẽ chuyển sang màu vàng rực, lúa nặng trĩu bông khi đó đến Tràng An sẽ lại có cảm nhận và dư vị hoàn toàn mới mẻ.
Lãng đãng để tâm hồn bay bổng chỉ có những chuyến đi như vậy mới khiến tôi thư thái hơn và sống chậm lại trước cuộc sống xô bồ. Được làm những gì mình yêu thích trong cuộc sống là vui nhất rồi khi lướt thuyền băng băng qua hang động tôi được thỏa sức ngắm nhìn nhiều hình thù và những phiến đá nhũ màu sắc.
Bến Tràng An (Nguồn ảnh: Internet) |
Khi thuyền cập bến cũng đã hơn 5h ánh chiều bắt đầu đã nhạt, nắng đang dần tắt phía xa, sức nóng cũng bớt. Tôi lại lóc cóc trở về bên chiếc xe thuê. Tối đến tôi lang thang phố xá ra quảng trường nhìn ngắm mọi người dạo mát, tập thể dục cùng những tiếng cười giòn tan của em nhỏ khi được đi chơi. Cuộc sống bình dị lắm chỉ cần nhìn cử chỉ nhỏ khiến ta cũng thấy vui lây niềm cảm xúc.
Ngày… tháng… năm
Ngày thứ 3 choáng ngợp với Tam Cốc – Bích Động
Đã mất công đi du lịch thì chỗ nào hay, nơi nào đẹp là tôi phải đến. Tam Cốc – Bích Động được ví như “Nam thiên đệ nhị động” khá hấp dẫn du khách. Nhưng khi đến đây tôi cũng thấy nó khá giống với Tràng An vì cũng phải đi thuyền trên sông ngắm cảnh.
Cánh đồng xanh ngút ngàn tầm mắt được bao quanh bởi những dãy núi hùng vĩ (Nguồn ảnh: Internet) |
Đi tham quan điểm đến này tôi cũng phải mất gần 3 tiếng ngồi thuyền ngắm cảnh. Tam Cốc (có nghĩa là 3 hang: Hang Cả, Hang Hai và Hang Ba) là thắng cảnh rất đẹp bạn nên đến. Bởi nó là động tối ngập nước dài khoảng 350m cách bến Tam Cốc 2 km. Tôi được chiêm ngưỡng những khối thạch nhũ từ trần hang rủ xuống lô nhô óng ánh như những khối châu ngọc kỳ ảo. Trước cửa động là con sông Hoàng Long uốn lượn, bên kia sông là đồng lúa chạy dọc theo sườn núi. Tại điểm kết thúc của chuyến tham quan Bích Động, tôi có thể leo lên núi thăm chùa Bích Động, một ngôi chùa cổ trên núi đá, mang đậm phong cách Á Đông.
Ấn tưởng bởi Động Tiên – nơi được mệnh danh là chốn bồng lai tiên cảnh dưới trần gian với những lớp nhũ đá tạo thành hình những ông tiên, cô tiên lạc thú trước cuộc đời; những con voi, con hổ, kỳ đà đang hoà mình với tự nhiên, những cây tiền, cây thóc dang như nở hoa kết quả.
Trong thời điểm từ tháng 4 đến tháng 9 là đông du khách hơn cả (Nguồn ảnh: Internet) |
Ngoài ra, tôi còn có dịp ghé thăm Thung Nham – Vườn Chim nằm trong khu du lịch Tam Cốc – Bích Động. Đến đây tôi được chiêm ngưỡng vô vàn loài chim liệng cánh bay lượn trên bầu trời. Khi lại sà xuống cành cây tìm chỗ đậu.
Ngày thứ 3 tôi chỉ dành quá nửa ngày để ngắm cảnh. Chiều tôi lại bắt đầu hành trình về với thủ đô, quay ra lại với vô vàn nỗi lo cơm áo gạo tiền, cũng như tích lũy tiền để cho chuyến du lịch tiếp.
Ngày… tháng… năm
Thực ra, để ngắm cảnh Ninh Bình đi 3 ngày 2 đêm thì nó khá lãng phí thời gian đối với những ai bận rộn. Chỉ có gái ế như tôi mới là vua của thời gian, thảnh thơi thư thả ngắm cảnh, lang thang đây đó.
Chuyến đi này của tôi không phải là tiết kiệm bởi quan điểm của tôi đã chơi là vui, vui là phải sướng, không phải cân đong đo đếm về tiền nong cho du lịch.
Chứ những ai theo phương châm đi chơi theo kiểu tiết kiệm, giá rẻ mà đi theo đoàn thì tính sơ sơ rẻ hơn tôi cả nửa số tiền.
Sẵn sàng mang theo cuốn nhật ký mọi nơi để ghi lại cảm xúc lúc đó (Nguồn ảnh: Internet) |
Kể ra sau chuyến đi thấy lắm cặp đôi cặp kè với nhau cũng phát thèm nên chuyến du lịch tới chắc phải săn gấu đi cùng. Chứ trông cậy mấy đứa bạn chí cốt thì không biết bao giờ.
Đấy 27 tuổi rồi mà cứ tự do phóng khoáng thế thì biết bao giờ mới có anh chàng nào biết cầm cương kìm hãi cô gái tuổi Canh Ngọ lại.
Chuyến đi này quả thực ý nghĩa với tôi và cho đến tận giờ mấy đứa bạn cũng xuýt xoa tiếc rẻ vì đã nỡ để tôi đi 1 mình.
vntrip – Vntrip.vn